Lê Nguyễn Bá Khang

Blog's Slogan Lê Nguyễn Bá Khang

Lần đầu làm cha - Đi đẻ!

day_monday, 26/07/2021 | 15:23

Đưa vợ đi đẻ!

Lần đầu làm cha - Đi đẻ!

Lần đầu làm cha - Đi đẻ!

Lần đầu làm cha - Đi đẻ!Mãi rồi cái ngày ấy cũng sẽ đến!

Ngày mà trước hết sẽ là sự chấm dứt công việc 9 tháng vác ba lô cùng vợ. Chấm dứt chuỗi ngày căng thẳng khi mà có hôm nào đó vì không thể bắt được taxi thì ba người cùng leo lên 1 cái xe gắn máy vừa bò ì ạch vừa luồn lách như làm xiếc trong cái mạng nhện chằng chịt của giao thông Sài gòn. Chấm dứt luôn những chuỗi ngày căng thẳng vì thiếu ối dù mỗi sớm mai 2 đứa hò hét động viên nhau uống hết 4 trái dừa. Mỗi lần bác sĩ báo:" Thiếu ối!" là cái thằng ta sẽ lao đi như tên bắn tới mấy cái tiệm thuốc xung quanh các bệnh viện phụ sản khắp thành phố để mua được 1 chai thuốc tăng ối 5ml về để chỉ xài có 2 mil rưỡi. Cứ mỗi lần chích xong 1 mũi thì số thuốc dư vứt đi bằng giá nửa chỉ vàng. Túm lại ta sẽ thở phào khi cái ba lô được hạ xuống!

Giờ thì ta đang ngồi trong Taxi cùng "mẹ con nhà nó" vào bệnh viện chuẩn bị đón nó về. Hồi hộp. Tim gan bao tử cứ cuộn cả lên! Tự tưởng tượng ra hàng tỷ thứ rủi ro để mà lo. Nhìn ra ngoài cửa xe, đường vẫn đông như mọi khi, vậy mà hôm nay ta cảm thấy bực:" Bà mẹ nó sao mà đường hôm nay đông thế?!" Lỡ nó ra ngang đường thì bỏ mẹ! Đại loại là những lo lắng hồi hộp kiểu thế! Những cái lo cứ thế nối tiếp nhau từ lúc ở nhà cho đến khi tới bệnh viện. Lúc nào cũng khấn thầm cầu nguyện tất tật từ Phật, Giời đến ông bà tổ tiên 4 dòng họ cầu mong cho chuyến leo dốc được an toàn! Đối với người bình thường thì việc sanh nở nó dễ chớ mình là "trường hợp đặc biệt" nên căng thẳng dữ lắm!

Tới bệnh viện, mình xin bác sĩ cho vào phòng sanh để nhà mình có thêm " quyền trợ giúp từ người thân". Tuy nhiên vì trước đó có một ông bố cũng vì quá căng thẳng nên đã choảng BS ngay trong lúc bác sĩ đang lôi con ổng ra nên quyền này bị cắt. Đành đứng ngoài tha thẩn đi ra đi vào cùng nhạc mẫu!

- Ai là thân nhân của sản phụ Phùng thị Gái?! .

Tôi đây!

- Đi theo qua phòng sưởi hồng ngoại nhận con nha!

Cái thằng tôi bình thường cũng ra vẻ hầm hố ương ngang vậy mà giờ ngoan như cún líu ríu chạy theo cô y tá đang đẩy cái xe được che khá kín đến phòng sưởi. Đến cửa phòng lại phải đứng ngoài chờ các cô đặt cháu lên bệ sưởi. Vài phút đứng chờ mà sao thấy dài như cả đâu 9 tháng!

Quảng cáo

- Đây nha! Con gái, 3 kí 2, mẹ là Thị Gái đây nha! Chúc mừng ông bố trẻ nha!

Vừa nói cô vừa chỉ cho xem những thông tin được đeo trên tay của đứa bé. Mình lại ngoan ngoãn " Dạ!" đều!

Cô y tá đi ra mình mới kịp nhìn một lượt cái phòng sưởi. Oái! Giàn sưởi trên đó để 4 trẻ sơ sinh nằm giăng ngang! Tự nhiên bùng lên nỗi lo:" Liệu có lộn con không trời?!". Sự lo lắng còn lên cao hơn khi mình được biết rằng sáng nay vị bác sĩ và ekip đón con bạn chào đời đã đón thêm cùng lúc 5 cháu nữa! Nhưng đấy là chuyện của một lát nữa, còn ngay lúc này, nhìn đứa bé đang nằm thiêm thiếp, cái miệng nó lâu lâu tóm tém tóm tém kèm mấy tiếng ọ ẹ làm tâm mình bỗng trỗi lên một cảm giác rất khó tả. Đột nhiên mình bật khóc tu tu thành tiếng như một đứa bé bị mất quà! Giờ ngồi nhớ lại lúc đó trong phòng sưởi còn có mấy nhà khác cũng đang ngắm con giống mình thấy một ông bố đột nhiên khóc tu tu chắc ..lạ lắm!

1-tuoi.png Lúc này là kỹ năng bế con đã được thực tập 1 năm rồi!

Đang xúc động ngắm con thì nhớ ra vợ đang nằm chèo queo ở phòng hồi sức. Thế là lại chạy qua động viên nhưng chỉ được cho vào nhìn thấy xí rồi lại bị đuổi ra. Khúc này chủ yếu là làm công tác tinh thần, tức là làm màu là chính thôi chứ thực ra các việc cần phải làm thì đã có bà Ngoại cùng với các cô hộ lý xinh đẹp làm hết rồi. Mà nếu có làm thì cũng có làm được gì đâu! Không tin cứ thử lấy bình sữa ra mà pha coi. Lóng ngóng đổ hết sữa ra ngoài!

Đến tầm giữa chiều thì lại cô y tá xinh đẹp lúc nãy mang bé về với mẹ:" Bố đâu? bế con này!". Mình lóng nga lóng ngóng đón con xong tính đặt ngay xuống nôi nhưng cô y tá nhanh tay đỡ lại và trao qua cho mẹ nó. Thề là lúc đó mình đã không dám bế con vì sợ rớt! Không hiểu bằng cách nào mà lúc đó mình có thể ôm được cái sinh linh nhỏ xíu xiu trong cánh tay lòng khòng to oạch của mình. Tất cả khoảng thời gian ẵm con chỉ kéo dài chưa tới nửa phút mà mình căng thẳng đến toát hết cả mồ hôi lưng.

Vậy chớ chỉ đến ngay ngày hôm sau mình đã bế con, pha sữa, thay tã và đổ bô cho nó một cách thành thạo! Phải công nhận một điều, Thượng đế đã an bài cho đàn ông một năng lực diệu kỳ, đó là họ có thể làm được tất cả những gì mà người phụ nữ có thể làm. Ngoại trừ việc ...ĐẺ!